Đọc thêm nhé: CỜ VÀNG CHỐNG CỘNG – ĐÒN XÓC HAI ĐẦU
Ngụy con theo giặc, giết hại đồng bào, tàn phá quê hương, đầu độc môi trường, giặc thua rồi cút thì cái bầy đánh thuê đó tụt cả quần ra để chạy trốn theo giặc – Ăn nhờ ở đậu xứ người, chẳng có cái gì để mà tự hào cả, tối ngày chỉ biết móc đít ra để ngửi – Đã khốn nạn, không biết cái thân tôi mọi rồi sủa láo để kéo quần, thì bày ra tới nửa non thế kỷ cũng chẳng ra trò, rõ là bất tài – Ấy thế mà, chúng vẫn nhăn nhở núp sau Internet rồi tru tréo lên: “DÂN CHỦ – NHÂN QUYỀN” ư, “TỰ DO – NGÔN LUẬN” ư – Lại còn ra cái vẻ với vận bĩ quốc gia nữa chứ, cứ như là chưa từng đạp già đá trẻ, trèo lên cả đầu nhau chạy trốn theo chủ – Đấy là “Đáp Lời Sông Núi” là “Human Rights Watch” – Rõ là nhục nhã quá đi thôi, lũ bay ơi hèn yếu đám Cờ-hó xứ người (CxN) xuẩn động.!
Ngày nay, chúng ta đều hiểu quyền con người là thành quả phát triển lâu dài của lịch sử nhân loại, là tài sản chung của các dân tộc. Mỗi dân tộc đều ít nhiều có những đóng góp vào giá trị đó. Các cuộc kháng chiến anh hùng với bao nhiêu hy sinh của nhân dân Việt Nam bảo vệ độc lập dân tộc là những đóng góp vô cùng lớn lao trong việc bảo vệ quyền sống còn của dân tộc Việt Nam. Đồng thời, cũng là những đóng góp vào việc bảo vệ quyền con người của các dân tộc trên thế giới. Chính vì vậy, dân tộc Việt Nam không cho phép một cá nhân nào, một tổ chức nào, hoặc nhân danh một quốc gia nào được phép chiếm đoạt giá trị đó.
Ấy vậy mà trong thời điểm này một số tổ chức cờ vàng CCCĐ của người Việt tại hải ngoại được sự hà hơi tiếp sức của một số cá nhân, tổ chức không có thiện cảm với nhà cầm quyền Việt Nam, đã xuyên tạc, bóp méo, vu khống về nhà nước Việt Nam không tôn trọng quyền làm người của người dân trong nước, thật là một chuyện nực cười. Điều xuyên tạc đó đi ngược lại ý chí nguyện vọng mà cả một dân tộc trải qua biết bao thăng trầm của biến cố lịch sử mới giành được.
Các anh cờ vàng CCCĐ này có hiểu được nội hàm của quyền con người là gì không ? hay cố tình đánh lận con đen trong khái niệm này ? Về mặt học thuật, cho đến nay nhân quyền vẫn được hiểu trên hai bình diện giá trị: Đó là giá trị đạo đức và giá trị pháp lý. Với tư cách là một giá trị đạo đức, nhân quyền là một giá trị xã hội cơ bản, vốn có của con người. Đó là nhân phẩm, tự do, bình đẳng, và trách nhiệm của mỗi người với cộng đồng. Về giá trị pháp lý một số người không hiểu rõ vấn đề này. Chính vì vậy, họ đã vi phạm chính những quy định mà pháp luật về quyền con người. Những vụ án vi phạm an ninh quốc gia, trật tự và an toàn xã hội, đều bộc lộ sự lợi dụng vấn đề dân chủ, nhân quyền. Lợi dụng sự không hiểu biết đó cờ vàng CCCĐ đã kích động, lôi kéo những phần tử có những bất mãn trong nước vì không thoả mãn một số quyền lợi cá nhân, không đặt quyền lợi của đa số lên trên.
Ngày nay được người ta diễn tả thế giới bằng nhiều thuật ngữ khác nhau – nào là “thời đại thông tin”, “thời đại toàn cầu hóa”, cờ vàng CCCĐ vu khống nhà cầm quyền Việt Nam vẫn “bám chặt” vào chủ nghĩa Mác – Lê, giáo điều, bảo thủ .v.v… nhưng họ lại không hiểu được rằng, cho dù diễn đạt theo cách nào, dựa trên quan điểm gì thì cũng không thể phủ nhận được một thực tế là, thế giới ngày nay vẫn là một cộng đồng gồm các quốc gia, dân tộc với những khác biệt về hệ tư tưởng, truyền thống lịch sử, bản sắc văn hóa, chế độ chính trị và thể chế quốc gia. Các vị cờ vàng CCCĐ có phản bác được điều này không ?
Trong thời điểm thế giới có nhiều biến động lợi dụng nước đục thả câu cờ vàng CCCĐ hò hét Việt Nam sẽ diễn ra cuộc cách mạng hoa này hoa nọ, họ vui mừng chờ đợi một chính biến chính trị sắp nổ ra, nhưng các anh cờ vàng không hiểu được rằng giữa các quốc gia vẫn đang diễn ra các cuộc cạnh tranh, đấu tranh với nhau dưới các hình thức chiến tranh nóng, chiến tranh lạnh, các cuộc “cách mạng sắc màu”.
Nếu người ta có cách nhìn khách quan, sáng suốt thì đều nhận thấy rằng những mâu thuẫn, xung đột và chiến tranh đó là vì các lợi ích vật chất và tinh thần chứ đâu phải vì các giá trị dân chủ, nhân quyền chung chung như các vị cờ vàng hò hét. Bây giờ các vị cờ vàng CCCĐ nghe BU (Mỹ) nói về tình hình nhân quyền ở ViệtNam.
Trả lời câu hỏi của BBC trong buổi họp báo hôm 31/5/2012 tại Malaysia, nơi ông McCain đang ở thăm trước khi sang Singapore dự Hội nghị Thượng Đỉnh An ninh Châu Á, vị Thượng Nghị sỹ trước hết nói về bước tiến trong quan hệ Việt – Mỹ:
“Thông điệp của tôi cho Việt Namlà chúng ta đã đạt những tiến bộ lớn.
Chúng tôi tự hào đã hàn gắn những vết thương của cuộc chiến ghê gớm nhất trong lịch sử Hoa Kỳ chỉ trừ cuộc nội chiến của chúng tôi”.
“Quan hệ của chúng tôi với Việt Nam là tuyệt vời. Có nhiều đầu tư của Hoa Kỳ ở đó.”
Thượng Nghị sỹ John McCain nói tiếp về nhân quyền ở VN :
“Chúng tôi mong đợi tiến bộ chứ không phải là thay đổi tức thì.”
Ông McCain là tù nhân có tiếng nhất trong cuộc chiến Việt Nam sau khi máy bay của ông bị bắn hạ trên bầu trời Hà Nội.
Cũng trong họp báo tại Malaysia, ông McCain nói:
“Thực tế là chúng tôi tin rằng quan hệ của chúng tôi là gần gũi và có thể gần gũi hơn”.
Vì không hiểu rõ được nội hàm của định nghĩa về quyền con người cho nên trong suy nghĩ về nhận thức của cờ vàng CCCĐ dẫn đến sự cực đoan một cách mù quáng, làm mất đi ý nghĩa cao đẹp về phạm trù này, có những hành động, việc làm hoàn toàn đi ngược và xâm hại nghiêm trọng như vụ “ó đen” Lý Tống tấn công ca sĩ Đàm Vĩnh Hưng. Người hùng chống cộng của cờ vàng đã bị pháp luật Mỹ trừng phạt, tống giam ngay lập tức sau phiên toà, và sẽ được định án trong vài ngày tới.
Cờ vàng CCCĐ có hiểu được rằng, không ai phủ nhận quyền con người là một khái niệm chính trị – pháp lý đến nay vẫn còn đang tranh cãi. Song điều đó không có nghĩa ai muốn hiểu khái niệm này như thế nào cũng được và nhất là có thể xuyên tạc khái niệm ấy. ngày nay, cộng đồng quốc tế đã đồng thuận về khái niệm này dựa trên những văn kiện cơ bản của Liên hợp quốc về quyền con người. Đó là: “Tuyên ngôn thế giới về nhân quyền”, năm 1948; Hai Công ước “Công ước quốc tế về các quyền dân sự, chính trị”, “Công ước quốc tế về các quyền kinh tế, xã hội và văn hóa”, năm 1966; Và ” Tuyên bố Viên và Chương trình hành động”- văn kiện của Hội nghị nhân quyền thế giới ở Viên (Áo), năm 1993.
Về quyền của các quốc gia – dân tộc, công ước trên quy định: “Tất cả các dân tộc đều có quyền dân tộc tự quyết. Xuất phát từ quyền đó, các dân tộc tự do quyết định thể chế chính trị của mình và tự do phát triển kinh tế, xã hội và văn hóa…” Hội nghị nhân quyền thế giới ở Viên (Áo) năm 1993, lại một lần nữa khẳng định việc “khước từ quyền dân tộc tự quyết là sự vi phạm nhân quyền và nhấn mạnh tầm quan trọng của việc thực hiện có hiệu quả quyền này”.
Điều này có nghĩa các dân tộc có quyền tự do lựa chọn, xây dựng chế độ chính trị, thể chế quốc gia như thế nào là quyền của các quốc gia – dân tộc. Cho dù sự lựa chọn đó là chế độ chính trị quân chủ hay dân chủ; thể chế “tam quyền phân lập” hay các nhánh quyền lực “phân công phối hợp”, chế độ chính trị ”đa đảng đối lập” hay một đảng lãnh đạo, cầm quyền… là quyền của mỗi quốc gia, dân tộc, không có bất cứ một tổ chức, một quốc gia, thậm chí là Liên hợp quốc có quyền can thiệp.
Ấy vậy mà các tổ chức CCCĐ của cờ vàng lại cho mình cái quyền phán xét thể chế chính trị tại Việt Nam, điều đó nói lên sự ấu trĩ, dốt nát về sự hiểu biết về phương diện chính trị ở Việt Nam, chế độ Dân chủ cộng hòa nay là Cộng hòa XHCN ra đời từ cuộc cách mạng do Đảng Cộng sản Việt Nam và Chủ tịch Hồ Chí Minh lãnh đạo, giành lại độc lập dân tộc, xóa bỏ chế độ thuộc địa, phong kiến kéo dài hàng trăm năm. Chế độ đó được bảo vệ và củng cố bằng xương máu, sức lực của cả dân tộc trong các cuộc chiến tranh xâm lược chống lại những đế quốc hung bạo nhất thế kỷ.
Thành quả của các cuộc đấu tranh với bao nhiêu hy sinh, mất mát kéo dài trên một nửa thế kỷ đó được ghi nhận trong Hiến pháp. Trong xã hội Việt Nam có một số ít người đã nhận thức lệch lạc về quyền công dân và quyền con người, các tổ chức cờ vàng CCCĐ lợi dụng sự kém hiểu biết đó xúc xiểm, thêm dầu vào lửa để trục lợi mưu đồ chính trị. Những người đó đã đặt nặng quyền của cá nhân mà quên đi lợi ích của cộng đồng, của quốc gia, dân tộc. Mỗi khi quyền và lợi ích của cá nhân bị xâm phạm thì người ta bức xúc, phản ứng theo bản năng, thậm chí có thể sử dụng ngay cả bạo lực để đạt được mục đích.
Còn đối với lợi ích quốc gia, phẩm giá của dân tộc thì chẳng khác gì câu “sống chết mặc bay”. Vì mục tiêu xóa bỏ chế độ xã hội XHCN Việt Nam, các thế lực chống cộng cực đoan câu kết với các tổ chức thù hằn với Việt Nam đã cố tình xuyên tạc, khái niệm quyền con người, đồng thời áp đặt quan điểm dân chủ, nhân quyền cho Việt Nam. Những quan điểm đó là “đa nguyên chính trị, đa đảng đối lập”, “tự do ngôn luận, tự do báo chí” nghĩa là loại bỏ sự quản lý của Nhà nước, tự tung, tự tác làm rối loạn xã hội, ”tự do tín ngưỡng, tôn giáo”, lập hội, đoàn trái pháp luật nhà nước Việt Nam quy định.
Về mối quan hệ giữa pháp luật quốc gia với pháp luật quốc tế, cho đến nay các công ước quốc tế về quyền con người không chỉ có những quyền tuyệt đối mà còn có những quyền bị hạn chế (trong đó có quyền tự do ngôn luận) đủ sự mềm dẻo để cho các quốc gia, dân tộc vận dụng vào hoàn cảnh đặc thù của mình.
Các vị cờ vàng CCCĐ có hiểu là luật quốc tế về quyền con người không phải là những quy định pháp luật trực tiếp áp đặt cho các quốc gia – dân tộc. Tại sao vậy ? Đơn giản vì thế giới ngày nay không phải một quốc gia, Liên hợp quốc không là chính phủ trung ương, các quốc gia không phải là chính quyền địa phương. không phải cứ cái gì LHQ ban ra là như chiếu chỉ vua, các quốc gia phải răm rắp phục mệnh.
Tương tự như vậy, trên lĩnh vực pháp lý – pháp luật quốc gia đó là ý chí của cả dân tộc. Luật quốc tế đối với các quốc gia thành viên trên thực tế đó là các hiệp ước, nó chỉ phát sinh hiệu lực pháp lý khi quốc gia nào đó gia nhập, ký kết, phê chuẩn công ước. Tôn trọng độc lập dân tộc, chủ quyền quốc gia luôn là nguyên tắc hàng đầu của Liên hợp quốc.
Không phủ nhận rằng xã hội Việt Nam đang còn nhiều vấn đề như nhiều quốc gia khác, thậm chí còn là nhức nhối cần phải giải quyết – đó là phân hóa giàu nghèo, tình trạng quan liêu, tham nhũng, suy thoái về đạo đức lối sống của một bộ phận cán bộ, công chức ở nơi này, nơi khác quyền của người dân còn bị vi phạm… Song, để giải quyết những vấn đề đó cần phải dựa trên các nguyên tắc chính trị, tư tưởng đúng đắn và nguyên tắc nhà nước pháp quyền, chứ không là việc tuyên truyền các quan điểm cá nhân thực chất là phỉ báng, bôi nhọ, miệt thị chế độ xã hội.
Nền dân chủ Việt Nam vẫn đang trên đường phát triển và hoàn thiện, tuy nhiên, điều đó không thuộc về các tổ chức cờ vàng CCCĐ, các nhà “dân chủ , nhân quyền” càng không phải là việc của các thế lực ngoại bang chống phá Việt Nam, mà là công việc của cả hệ thống chính trị và của toàn dân tộc Việt Nam.
Đối với dân tộc Việt Nam, độc lập dân tộc, chủ quyền quốc gia, gắn liền với chế độ xã hội, là giá trị cao nhất của dân tộc. Bảo vệ các nguyên tắc cơ bản về quyền con không chỉ là bảo vệ thành quả giành độc lập dân tộc mà còn là tôn trọng phẩm giá của dân tộc.
Houston6-01-2012 Amari Tx
Bạn phải đăng nhập để bình luận.